Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

Tôi chọn đam mê

Giữa khả năng hiện tại của bản thân & điều mình thực sự thích, bạn sẽ chọn cái nào?


Đam mê


Hồi mới đỗ vào ĐH (cách đây vài năm), do đặc thù ngành học của mình nên laptop trở thành công cụ gần như không thể thiếu, hoặc là vì bản thân thích nên cứ luôn mặc định rằng thì là như vậy. Tôi thích Vaio, thích đến mức sẽ không mua máy nào khác ngoài Vaio. Bố mẹ tôi thì chỉ cho 1 số tiền nhất định, không nhiều. Nếu so với bạn bè thì ít hơn hẳn. Với số tiền đó, tôi vẫn có thể mua laptop, nhưng không phải là Vaio. Tôi không thích & công cuộc tiết kiệm tiền bắt đầu. Chỉ tới khi cầm trên tay thứ mình thích tôi mới cảm thấy hài lòng.


Hồi ấy, mẹ tôi có nói tới tôi rằng: “Thôi con mua tạm loại nào đấy dùng cũng được. Sau này có nhiều tiền thì mua sau”. Tôi lắc đầu. Nếu bằng lòng với số tiền đó & mua 1 chiếc laptop loại khác thì chắc chắn, những ngày tháng sau đó tôi vẫn sẽ mải mê kiếm tiền để mua cho bằng được thứ mình thích. Vậy thì tại sao phải tốn thời gian và công sức để mua & dùng 1 thứ mình không thích & mải mê với theo thứ mình thích ở 1 khoảng cách xa hơn?


Tôi ít khi thay đổi. Cả quan điểm lẫn sở thích. Một khi đã quyết cái gì thì rất khó để lung lay.


Giống như khi đi mua quần áo. Tôi có thói quen đi rất nhanh & xem qua loa tất cả những gian hàng (giả sử những gian hàng đó ở cạnh nhau), hoặc nếu là 1 cửa hàng thì xem rất nhanh rất cả đồ có tại đó chứ không xem kĩ, ngắm nghía từng đồ như nhiều bạn bè tôi vẫn vậy. Thói quen này giúp tôi bao quát được tất cả đồ hiện có ở đó & chỉ khi tìm thấy 1 thứ thật ưng thì tôi mới dừng lại. Không quá lâu để xem nó. Tiếp tục quan sát những thứ còn lại cho tới khi không còn gì thì quay lại với món đồ mình yêu thích. Lúc này, tôi có đủ thời gian và sự hài lòng của bản thân để xem xét một cách kĩ lưỡng. Và đã thích món đồ nào thì sẽ quay lại mua nó cho bằng đươc.


Do có thói quen này nên tôi rất khó đi mua đồ cùng bạn bè. Đa số họ đều đi rất chậm & xem kĩ lưỡng ngay từ khi nhìn thấy. Điều này cũng tốt nhưng tôi vẫn thích thói quen của mình hơn & thậm chí là không sửa được, mặc dù đôi lúc nó khiến tôi vụt mất 1 vài món đồ hot vào tay ai đó.


Tôi có 1 người bạn, ở cùng 1 thời điểm, anh được thông báo đỗ Samsung & vào vòng cuối cùng của Unilever. Và anh chọn samsung vì đó là giải pháp an toàn. Anh hỏi tôi, nếu là em, em chọn cái nào. Đương nhiên, câu trả lời của tôi là Unilever. Theo đuổi đến cùng mục tiêu mình thích dù có thất bại vẫn mãn nguyện hơn chấp nhận một thứ khác “an toàn” hơn ở hiện tại.


Tôi sợ sự tiếc nuối. Khi thời cơ tới, nếu không nắm bắt, nó sẽ vụt qua. Nếu cố đấm ăn xôi theo đuổi một thứ viển vông thì đó là điều không nên của một kẻ “mù quáng” nhưng khi mọi thứ đều có thể nằm gọn trong tay mà không nắm lấy thì quả là đáng tiếc.


Chia buồn với anh là cơ hội sẽ không đến lần 2 vì Uni sẽ ko tuyển lại những người đã vượt qua vòng pv trước đó.


Điều an ủi là cuộc đời con người đâu chỉ có 1 cơ hội. Vấn đề là mình có nắm bắt & dám nắm bắt nó hay không mà thôi


Tôi chọn đam mê – Mimosa12



Tôi chọn đam mê

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét